xuân hoài mong - kim minh
TIỄN XUÂN...
Xuân đem tình yêu đến
Lại vội vã ra đi
Dù trong anh hoài nghi
Xuân tình còn đâu đó
Nắng hạ vừa lấp ló
Chờ thế chỗ ánh xuân
Anh tần ngần bâng khuâng
Tiếc tình xuân ngây ngất
Cây vươn mình trên đất
Cành lá rất xanh tươi
Xuân là gái đôi mươi
Buổi giao thời phơi phới
Cho dù mùa hạ tới
Nắng vàng chói muôn nơi
Lòng anh vẫn chơi vơi
Nhớ về nàng xuân ấy
Đời nay đây mai đấy
Với bao Hạ Xuân xuôi
Mang theo những buồn vui
Đắng cay và hờn tủi
Em hay nhìn may rủi
Để biết nàng xuân đi
Anh chẳng đợi tử vi
Biết rằng mùa hạ đến
Bởi đời em ngọn nến
Yếu ớt và chênh vênh
Mong chờ anh đứng bên
Che gió mùa hạ đến
Thuyền ai dù sai bến
Vẫn phải có mùa xuân
Cõi lòng có phân vân
Vẫn đón mùa hạ đến
Dù đời em ngọn nến
Vẫn cứ sáng lung linh
Bên thập tử nhất sinh
Vẫn không màng không tính
Dù thương nhân hay lính,
Nông phu hay thư sinh
Chắc phải nhớ như in
Xuân đi rồi hạ đến.
KIM MINH