xuân hoài mong
XUÂN HOÀI MONG
Áo em nhuộm sắc vàng
Anh mơ màng hoa cúc
Khói xuân tình nghi ngút
Lay động chút hồn thơ
Ngỡ anh thích hoa mơ
Em chọn màu áo trắng
Môi hồng khoe trong nắng
Mong thắp sáng vườn yêu...
Anh nâng nhẹ tiếng tiêu
Du dương chiều năm ấy
Em vô tình nghe thấy
Lay động trái tim yêu
Giờ hồng tím phiêu diêu
Sắc pha nhiều nhung nhớ
Màu xoan buồn vô cớ
Đã nhuộm dấu chân thơ
Nàng cúc bước bơ vơ
Giữa muôn ngàn trăn trở
Hoa mơ dù đã nở
Có ai đoái hoài không
Thuyền viễn xứ mênh mông
Chắc gì không rẽ sóng
Bến xưa dù bé bỏng
Sao vẫn cứ chờ mong
Xuân nay nhạt bên song
Nắng trong lòng luôn sáng
Nửa đời qua một thoáng
Vẫn ngập tràn hoài mong
Em viết chữ ngóng trông
Với màu xanh hy vọng
Khói lam chiều ảo mộng
Chờ anh đến xua đi !
Vì trong em hoài nghi
Xuân tình còn bên đó
Thuyền anh dù sóng gió
Đừng phụ bến đò xưa.
KIM MINH