duyên hờ
Khuya tàn lạnh lẽo nửa vần thơ
Vẫn biết ngày mai kẻ đợi chờ
Gió điểm cành tre trào nghĩa mộng
Trăng cài ngọn trúc thoảng hồn mơ
Buồn đâu khắc khoải chiều thu muộn
Cuối hạ xưa hoài bỗng ngẩn ngơ
Kỉ niệm nào trông về chốn cũ
Vầng mây khẽ gợn chút duyên hờ.
Bài này đã được xem 883 lần
|
Người đăng:
|
Muối Mai
|
|
|