dấu vết tình đầu
Anh đốt thuốc tựa mình bên thành cửa
Rồi đắm chìm trong ảo ảnh hư vô
Dĩ vãng xưa gợi thấu nỗi mong chờ
Anh lại nhớ...người tình...anh lại nhớ!
Nỗi hy vọng nó làm anh khó thở
Hy vọng nhiều rồi thất vọng cô liêu
Đóa hoa Quỳnh ngỡ bất tử vì yêu
Nhưng tàn lụi khi trăng vàng tắt ánh
Anh đứng đó mà lòng nghe trĩu nặng
Dấu tình đầu dang dở mộng thiên thu
Gió từ đâu kéo đến thoảng vi vu
Như nhắc nhở chuyện tình xưa đã chết
Tình đã chết nhưng hồn anh không chết
Vẫn muôn niên ấp ủ bóng hình em
Những câu thơ gợi nhớ thuở êm đềm
Anh đốt thuốc...thả hồn bên thành cửa.
Bài này đã được xem 1249 lần
|
Người đăng:
|
Phạm La
|
|
|