Poem logo
Poem logo

những chuyện tình dang dở 25 (truyền thuyết hoa hướng dương)

Tác giả: Diệp Ly
NHỮNG CHUYỆN TÌNH DANG DỞ
****************
25
TRUYỀN THUYẾT HOA HƯỚNG DƯƠNG
*******
Hoa hướng dương một tình yêu vĩnh cửu
Trải bao mùa mưa đổ lá vàng rơi
Vẫn dõi theo rạng rỡ ánh mặt trời
Mãi chờ đợi người về trong nỗi nhớ.

Dẫu yêu thương đường trần còn dang dở
Một niềm tin muôn thuở chẳng mờ phai
Lời hẹn thề có theo gió mây bay
Lòng son sắc ngàn ngày còn lưu dấu.
***
Trời đêm nay mịt mờ sương giăng phủ
Em một mình trốn ngủ nhớ người xa
Kể anh nghe huyền thoại một loài hoa
Niềm thương xót vỡ òa trong nuối tiếc.
***
Có hai người với tình yêu tha thiết
Câu đá vàng thề ước đã gửi trao
Họ thường cùng dõi mắt phía trời cao
Nơi xa kia một màu xanh ngan ngát.

Niềm yêu thương dâng đầy trong ánh mắt
Nàng thì thầm ghé sát mặt chàng trai
"Có bao giờ tình ta sẽ tàn phai
Lòng chung thủy lạc loài theo ngày tháng? ".

Chàng đưa mắt theo mây trời phiêu lãng
Vỗ về nàng "Nếu mây chẳng còn xanh
Ánh mặt trời lịm tắt giữa mong manh
Đôi ta mới đoạn đành câu ly biệt.

Đời tan hợp vô thường ai rõ biết
Chữ ân tình lỡ bước chốn cô liêu
Một ngày kia sương đêm phủ hắt hiu
Chàng nói với người yêu lời từ tạ.

Nàng than khóc trong niềm đau vật vã
Hỏi vì sao mộng đã vội tàn nhanh
Chàng bảo rằng khung trời chẳng còn xanh
Và vầng dương mong manh giờ xa vắng.

Nhìn người đi trong đắng cay thầm lặng
Khi trời đêm bàng bạc xám màu mây
Nước mắt rơi ướt đẫm cả đôi tay
Tim xót xa phủ đầy màu bóng tối.

Biển tình sâu dẫu ba chìm bảy nổi
Vẫn chặt lòng chờ đợi buổi trùng hoan
Nàng ngước tìm mòn mỏi thảm nắng vàng
Khung trời cũ mênh mang miền kỷ niệm.

Nàng đợi mong ánh mặt trời xuất hiện
Trọn lòng tin ước nguyện mãi còn đây
Khi vầng trăng chìm khuất tận đằng tây
Chàng trở lại khi ngày vừa mới chớm.

Có ai hay trong bình minh nắng sớm
Sương còn vương cánh bướm giữa vườn hoa
Đôi mắt nhung ánh sáng đã nhạt nhòa
Khắp chung quanh giờ là màu đen tối.

Không nhìn được nắng vàng soi muôn lối
Áng mây xanh vời vợi mịt mù xa
Vẫn ngước về khung trời cũ bao la
Chút niềm tin bây giờ là lẽ sống.

Nàng chết đi lòng vẫn tràn hy vọng
Tấm chân tình lay động cả ngàn sau
Hồn hóa thành loài hoa mãi vươn cao
Vàng rực rỡ tươi màu trong ánh nắng.

Giữa bão giông tháng năm dài vô tận
Vẫn hướng về ánh sáng của vầng dương
Để đợi chờ bóng dáng một người thương
Về tìm lại con đường tình năm cũ.

Yêu thương ơi có bao giờ là đủ
Khi niềm tin héo rũ đáy mộ sâu
Chuyện người xưa nhắn nhủ đến người sau
Niềm thương cảm dâng trào trong luyến tiếc.

Có không anh một tình yêu tha thiết
Mãi trường tồn bất diệt với thời gian?😯

DL 2/10/2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm