lời của gió
LỜI CỦA GIÓ
Đêm nghe gió thì thầm tâm sự
Cơn mưa chiều khách lữ cô đơn
Con sông chạm bóng mây vờn
Mái chèo khua nước dỗi hờn chờ trăng
Trời lãng đãng mấy tầng sương phủ
Khúc tiêu sầu ấp ủ hồn thơ
Bên kía bóng nhạn dật dờ
Lạnh lùng sải cánh bơ vơ một mình
Cơn gió chướng quặn mình rên xiết
Cây bên đường la liệt ngã nghiêng
Khúc đêm buộc bởi gông xiềng
Tiễn người đi nhịp còng chiêng lạnh lùng
Trời ảm đạm trong vùng tử biệt
Kinh đêm cầu tha thiết lời than
Mênh mông những đợt gió ngàn
Chiếc thuyền lướt nhẹ mây tàn lặng trôi
Đời khổ hạnh xa rồi mới hiểu
Chốn kinh kỳ sách nhiễu lòng nhau
Miếng cơm manh áo nát nhàu
Miệng đời lắm nỗi quằn đau phận người
Nằm nghĩ lại nẻo đời ngang trái
Chốn xô bồ thế thái nhân gian
Tanh hôi những miếng tồi tàn
Cũng là tiếng thở nhưng toàn máu tanh
Thế mới biết gập ghềnh cõi thế
Duyên trần đời chẳng dễ đua chen
Mua danh đổi phận sang hèn
Buôn hương bán phấn lòng đen tựa sình
Xin trả lại nhân tình một thuở
Nay không còn trăn trở làm chi
Khua môi múa mép được gì
Mai rồi nhắm mắt cũng đi chung đường ./.
Lê Cảnh Tiến 28102017
Bài này đã được xem 959 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|