trên đại lộ suy nghĩ
Lá ngoài hiên xơ xác rụng xuống đường
Và đêm ấy nàng thu về kêu cửa
Nàng thu xót khi đời ta chia nửa
Nửa âu sầu, nửa lại khóc thương đau
Mấy đêm rồi thức trọn suốt canh thâu
Bên ánh lửa chập chờn vương khói thuốc
Hoài niệm cũ làm lòng ta giá buốt
Tương lai mờ chắn lối bước chân ta
Hỡi thánh thần, hỡi quỷ sứ yêu ma
Cho ta thấy đường nào ta nên bước
Cho ta thoát khỏi cảnh đời cơ cực
Cho ta đi vào thế giới hư vô
Quên thù hằn, quên hết những sầu lo
Không từ giã chẳng cần lời từ biệt
Cứ lặng lẽ, âm thầm mà oanh liệt
Cứ oai hùng bước những bước chân hoang
Rồi mai đây trong ánh sáng huy hoàng
Ta trở lại bên đời buông tiếng hát
Không buồn chán và không còn xơ xác
Không nghẹn ngào khi đốt thuốc trên môi.
Bài này đã được xem 611 lần
|
Người đăng:
|
Phạm La
|
|
|