vô vọng
Tôi hét tên em giữa đại ngàn
Đất trời rung chuyển sầu tan hoang
Rừng tru nức nở như òa khóc
Biển lặng thê lương vắng sóng tràn
Mỗi phút trôi qua dài một giờ
Ngõ hồn đơn lẻ chiếu tình thơ
Người đi kẻ ở đời chua chát
Giọt đắng khơi nguồn trong giấc mơ
Giữa những bộn bề của thế gian
Chuyện đời như xé cào tim gan
Công danh sự nghiệp còn chưa sáng
Lại gánh thêm chi chuyện lỡ làng
Mây gió của trời lẽ tự nhiên
Cỏ cây của đất tình thiêng liêng
Cớ sao em nỡ em ruồng bỏ
Trăng sáng vì em khuyết lưỡi liềm.
Bài này đã được xem 886 lần
|
Người đăng:
|
Phạm La
|
|
|