bóng ngư phủ vương chiều xa thẳm
Ngắm cái bật lửa
chợt buồn
Khi không khêu nổi ngọn nguồn về xuôi
Ven sông sương tỏa ngùi ngùi
Gió lùa từng đợt buốt môi thu trầm
Đò ngư ông trôi lặng thầm
gieo neo miền cạn đêm thăm thẳm dài
Có đôi mắt phía trang đài
Dõi theo chiếc bóng đèn chài hắt hiu
Mà tương tư vọng lẫy kiều
lời trăng cứa nát hồn "Chiều Lạnh " xa
Sóng reo sầu động cánh hoa
bên rèm nhung , gối lụa là mênh mông
Con thoi se sợi tơ lòng
Cho người đan mối chỉ hồng nên thơ
Mảnh duyên quê nhuốm khói mờ
Cũng xin ấm nỗi chung
đời rêu rong ...
Thơ Hoa Thuỷ Vu 26/07/17
cảm ơn OTCE tặng bài “ Chiều Lạnh “