ước gì ta đừng gặp lại nhau
Đến phiên người hát tình ca
Trái tim tôi bỗng vỡ oà như mưa
Giọng trầm da diết ngày xưa
Phiêu du điệp khúc cho vừa nhớ nhung
Hai mươi năm biệt nghìn trùng
Gặp chi khoảnh khắc lạnh lùng dở dang ?
Ánh đèn sân khấu mơ màng
Rơi trên ngón nhẫn khuyên vàng lung linh
Tay nào vẫy gọi cuộc tình
Mà tay tôi xoá lệ mình rưng rưng
Nghe thời gian bất chợt ngừng
Người quay đi , nhạc cũng ngưng điệu buồn
Mong rằng sau bức rèm buông
Nụ cười mới nở còn luôn đượm đầy
Đêm xa về với đêm nay
Bàng hoàng như thuở chia tay không lời