quỳnh... một nỗi buồn chưa tỏ
Tên nàng đẹp tựa một loài hoa
Tỏa ngát hương thơm trước sân nhà
Nở vội một lần rồi chợt tắt
Cho đời say đắm thoáng hương xa
Ai cũng trách rằng em độc ác
Vì em họ thấy nhói tâm can
Vì em mà họ buồn da diết
Em đến rồi đi xa ngút ngàn
Quỳnh ơi! Em có lỗi gì đâu
Khổ lụy tình trường, mối hận sâu
Là do họ tự mình chuốc lấy
Họ xót tim đau, họ héo sầu
Thượng đế ban cho một kiếp hoa
Loài hoa bất diệt chốn thi ca
Vẻ đẹp làm bao người quyến luyến
Vô thường khoe sắc dưới trăng ngà
Bài này đã được xem 847 lần
|
Người đăng:
|
Phạm La
|
|
|