duyên vỡ
Đã bao lần em chỉ biết gọi tên
Thương nhớ mãi mong bền duyên nghĩa thắm
Ta những tưởng mối tình kia sâu đậm
Có ngờ đâu vướng lắm nỗi niềm đau.
Để giờ đây quặn thắt trái tim nhàu
Vì chữ nợ phai màu theo năm tháng
Nhưng dạ khảm vết thương còn lảng vảng
Đến khi nào soi sáng những ước mong.
Cớ tại sao phải níu giữ nát lòng
Cho tủi phận ngóng trông khi chiều ngả
Để dòng lệ tuôn rơi hoài lả chả
Đớn đau làm rệu rã cõi hồn ta.
Tiếng yêu kia một thuở chẳng phai nhòa
Chợt phút chốc vỡ òa.. ôi tê tái
Cả tâm trí như cuồng điên ngây dại
Bởi tình si mê mải xót xa lòng.
9/9/2017