hữu duyên vô nợ
Trời đã định cho mình gặp gỡ
Nhưng tại vì không nợ đành cam
Sống nơi tục thế cõi phàm
Đâu là bến đỗ mà ham muốn nhiều
Ân ái cũng thoảng phiêu phai nhạt
Bởi kiếp người hạt cát phù vân
Cạnh bên ngỡ tưởng như gần
Ai ngờ thoáng chút chẳng thân thiết gì
Chàng ngoảnh mặt quay đi bước vội
Để riêng em thầm dõi thẫn thờ
Biết rằng trọn kiếp duyên mơ
Nên anh bỏ mặc hững hờ đắng tim
Ta cứ mãi kiếm tìm nào thấy
Xa nhau rồi nghĩa đậy tình chôn
Sầu vương mặn chát tâm hồn
Ôm sầu gậm nhấm môi hôn lạc dần
21/2/2019