tình trong nghịch cảnh
TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH
Bởi đã hứa yêu nàng suốt kiếp
Nên một đời chẳng biết thương ai
Mặc dù ái nữ theo dài
Anh đây vẫn vẹn trúc mai hẹn thề
Có những lúc đêm về lạnh lẽo
Muốn một vòng tay khéo ấm êm
Xanh xao lá rụng bên thềm
Có người sầu tủi mỗi đêm ngóng chờ
Thương thời để giấc mơ lầm lỡ
Xót duyên này phận dở tình côi
Xa nhau đã mấy năm trời
Nhớ bờ vai nhỏ hay ngồi sát bên
Như cánh nhạn dìu thêm nắng ấm
Đón xuân về trải tấm hồng nhung
Trách chi thế cuộc lạnh lùng
Bỏ ai lạc giữa muôn trùng đắng cay.
Lữ Kiêu Phong 18117 mạn cổ phùng