không đáng bận tâm
Có những khi im lặng chẳng nói ra
Để không bị phiền hà đến người khác
Dù là đúng hay sai thì cũng mặc
Cũng chỉ là vụn vặt với người ta.
Có những khi thấu hiểu đến vậy mà
Nhưng lắm lúc lê la rồi mắc phải
Sao ngốc nghếch và cứ hoài ngây dại
Mở miệng chi tê tái cả cõi lòng.
Có những khi câm hẳn buông bỏ không
Thế mà lại thỏa mong chờ đấy nhỉ
Một cảm xúc buồn từ trong suy nghĩ
Chán thân mình tâm trí cứ hoang mang.
Có những khi thoáng phút chốc bẽ bàng
Mà chẳng biết trái ngang do đâu hỡi
Từ nay sẽ không bao giờ muốn hỏi
Mãi âm thầm cũng khỏi lụy phiền ai.
31/7/2017