trót yêu
TRÓT YÊU
Buổi tiễn mình đi mắt nghẹn ngào
Hôm về nắng trải ngõ xanh xao
Hồn ngơ ngẫn tủi men triền Liễu
Dáng thẩn thơ xiêu ngó rặng Đào
Nghĩa thắm ngày xưa đành giã biệt
Ân tròn bữa đó ngỡ nôn nao
Thôi tình đã hết duyên còn mãi
Trót lỡ thương rồi biết hỏi sao?.
Lữ Kiêu Phong 2817