đất khách một chiều đông
Chiều dần xuống nghe lòng hiu quạnh
Gió giao mùa buốt lạnh hồn ta
Phải chi đang ở quê nhà
Có người chia sẻ ngày qua khỏi buồn.
Bao cảm xúc trào tuôn khó tả
Sống tha phương xứ lạ chốn này
Đêm về khát vọng bám vây
Mong sao năm tháng đọa đày khuất xa.
Thấy mệt mỏi thân đà kiệt sức
Tâm hồn còn bức rức chẳng an
Cũng đâu có dám phàn nàn
Biết mình phận hẩm oán than được gì.
Vẫn ôm mối tình si thuở ấy
Ấp trong tim giữ lấy ân nồng
Ai ngờ tất cả vỡ không
Đeo mang kiếp nợ má hồng tàn phai.
22/11/2017