ngày không anh
Mất anh rồi cũng chẳng muốn viết thơ
Do cảm xúc làm lu mờ con chữ
Nếu lỡ dại thì mong người tha thứ
Đừng bỏ em bương chải tự riêng mình.
Mất anh rồi không ánh sáng bình minh
Đời nhạt nhẽo vì chân tình khuất biệt
Những ân nghĩa tưởng chừng như da diết
Khi hiểu ra nào tha thiết chút gì.
Mất anh rồi giấc mộng vụn vỡ đi
Còn chi nữa mà ôm ghì nuối tiếc
Bởi đâu giữ nên lìa xa hổng biết
Để giờ đây nghe cay nghiệt cả hồn.
Mất anh rồi thấy lạc lõng nhiều hơn
Và bất chợt dạ bồn chồn thổn thức
Trong đêm vắng thấy đau nơi lòng ngực
Mỏi mòn trông đợi hạnh phúc quay về.
24/11/2017