1234 - đất ru
Con thoi thêu nhịp dệt ngày
Nắng chan, nắng nhạt; mưa dày, mưa thưa …
Nhịp đời bước ngọng lơ ngơ
Hoàng hôn thả bước ven hồ thảnh thơi
Bâng khuâng lai vãng nghiệp đời
Nếm hương nhân thế đầy vơi thăng trầm …
Ngẫm thời ngụp lặn bến sông
Theo dòng đã mấy bão dông ưu phiền!
Tâm yên sâu lắng am thiền
Câu thơ điệu nhạc lạc miền tiên du
Kiến tha đầy sợi nắng thu
Tổ vàng ươm ủ ước ru mộng thường
Tình thơ gỡ rối vấn vương
Đường chiều êm ả quê hương thanh bình
Nhâm nha chén nghĩa chén tình
Lá rơi về cội … phận mình, đất ru.