đừng bắt em phải chọn
Nhiều lúc thấy vỡ òa trong dạ
Bởi mê thơ chàng đã giận hờn
Bảo rằng hãy tính thiệt hơn
Bắt hai chọn một tâm hồn xót xa.
Em chỉ muốn đậm đà nghĩa nợ
Nhưng vần thơ dang dở không đành
Tình trao mộng ước tròn vành
Duyên tình nét chữ xin anh chớ phàn.
Nếu ép buộc lìa tan chẳng đáng
Bởi vần thơ soi sáng muôn đời
Cho mình gặp gỡ ái khơi
Ngày qua nhờ nó gửi lời yêu thương.
Nay anh lại không tường mà trách
Kêu em về phủi sạch vần thơ
Hỏi sao mà có thể lờ
Những dòng chữ nhỏ ngẩn ngơ một thời.
25/11/2017