đừng bắt em phải quên (264)
ĐỪNG BẮT EM PHẢI QUÊN
Có thể nào đừng bắt em phải quên
Những đêm trăng gối đầu trên cỏ dại
Những ngày dài mải miết cùng gió hoang
Cùng nhặt bóng hoàng hôn bên bờ biển
Nghe ngọn sóng rì rầm đôi câu chuyện
Hay lại nghe tiếng biển hát đêm tan
Chuyện đôi mình lan man cả chiều tím
Giọt nắng muộn tô thắm đôi môi mềm
Đêm cứ vậy em tan trong nỗi nhớ
Ánh trăng hờn ngọn gió của chiều qua
Anh đi rồi nghe xa vắng miết mải
Mặc chiều tím tìm lại những ước mơ
Mùa Thu Lá Đỏ
(Lưu ý! Thơ không đồng ý phổ nhạc. Xin các NS tự trọng.)