ngày thấy tồi tệ nhất là ngày muốn yêu thương
Có những ngày buồn chẳng nói chuyện với ai
Ra góc ban công ngắm một phần thành phố
Mỗi chuyến xe ngang hay vài người đi bộ
Vẫn thấy cô đơn lạc lõng đến lạ thường
Chắc có lẽ cũng cần người để thương
Để lúc chênh vênh được tựa đầu chút ít
Nhưng thật ra mỗi khi mình thật thấy mệt
Lại chỉ mình ơn, ai cũng bận mất rồi.
Cũng lâu rồi chưa đi đâu đó chơi
Thật ra mình thôi, không đi chung ai cả
Thành phố thì to lòng người thì nhỏ quá
Họ có chuyện riêng, chẳng quan trọng với mình.
Có những ngày mà chỉ muốn lặng thinh
Nhắm mắt không nghe, bịt tai lại không thấy
Chùm kín chăn nằm không để ai tìm thấy
Ngủ giấc thật sâu sáng mai lại bình thường
Bài này đã được xem 1585 lần
|
Người đăng:
|
Huu Anh
|
|
|