hoa xuyến chi
Còn nhớ không anh loài hoa Xuyến Chi?
Lặng lẽ cô đơn trên đỉnh Phù Vân ngày ấy
Núi Yên Tử vô tình anh nào thấy
Cánh hoa dại ven đường, lưu luyến bước người đi.
Còn nhớ không anh loài hoa Xuyến Chi?
Cánh mỏng dịu dàng không khoe hương toả sắc
Hoa nở vội trong bài thơ tặng anh ngày gặp mặt
Để lặng thầm... ôm ấp mãi niềm đau.
Biết đến bao giờ được trông thấy nhau
Người lữ khách ngày nào chẳng quay đầu nhìn lại
Để cánh hoa Xuyến Chi rã rời trong ngây dại
Cơn bão cuộc đời cuốn mất nét xuân tươi.
Đừng mãi chạnh lòng hoa Xuyến Chi ơi!
Hãy mạnh mẽ đừng yếu mềm trước cơn giông tố
Đừng vướng víu bước chân hãy để Người bình lặng
Đi tiếp đoạn đường đời... chẳng thể khác hơn...
(Tặng anh- Khoảng lặng của tôi)
XC.2017