qua rồi
( bài họa )
Qua rồi cái thuở thích đùa chơi
Đã hết niềm vui sống giữa đời
Ảo não đôi lần dư lệ đẫm
Âu sầu mấy lượt trĩu dòng khơi
Buồn vương đọng mãi hoài muôn kiếp
Nẫu vướng tràn luôn vẫn một thời
Ái nghĩa duyên tơ ôi thấy chán
Nhưng đành chấp nhận ngọt ngào rơi.
6/12/2017
-------- ------ -------
BỎ CUỘC CHƠI
( bài xướng )
Sao người mãi biệt chẳng về chơi
Đã nguyện rằng yêu suốt cả đời
Mấy buổi ân tình thương lệ đẫm
Bao mùa kỉ niệm luống sầu khơi
Mây vờn ngõ vắng còn muôn thuở
Nắng trải thềm hoang vẫn một thời
Quẳng gánh tơ lòng bên chợ vãn
Nghe dòng tiếc hận bẽ bàng rơi
Thanh Phong
===_LỆ MÃI RƠI_===
HỌA
Mộng đã tan rồi chẳng muốn chơi
Vì bao kỷ niệm rã bên đời
Đêm tàn ánh nguyệt âm thầm thở
Phận tủi âm thừa lặng lẽ khơi
Lại não nùng ôm tình một thửo
Rồi đau đớn nhặt tuổi xuân thời
Ban chiều ngõ ái buồn như vậy
Thổn thức canh trường lệ mãi rơi
Dinh Thien Thanh
HÓNG
Ra đề thiệt khó hỏi làng chơi
Chẳng lẽ đành tâm ế một đời
Thảo những bài văn người nhớ đặng
Trình đôi tập phú kẻ buồn khơi
Hôm này rảo luật còn theo thế
Bữa đó bình âm phải thuận thời
Cứ mãi mê chờ ai họa nổi
Đêm trường hóng cả giọt sầu rơi.
Đồgỗnộithất Quốc Khánh
TÀN THƠ
Đợi mãi sao người chả ghé chơi
Tình xưa chửa vẹn xót muôn đời
Ân nồng mấy buổi làn châu đẫm
Nghĩa quẩn bao giờ ngấn lệ khơi
Ngõ vắng mây vờn đau gặp thuở
Nhà hoang nắng rũ hận qua thời
Tơ sầu muốn trải bên đường vãn
Tiếc mảnh thơ tàn quạnh quẽ rơi
Nam Anh 04/12/2016
họa nối với em luôn nhe Thanh Phong...
Cóc Thèm Chơi______________
Nghe dòng tiếc hận phũ phàng rơi
Dẫu mộng từng đan tuổi thiếu thời
Nhặt cánh hoa rừng khe khẽ gởi
Đem nguồn huyết mạch ỡm ờ khơi
Nào hay đứt quãng buồn tâm nhạn
Chẳng ngỡ lìa duyên xót phận đời
Bão dập sương vùi ... cay đắng trải
Nên lòng đã nguội ... chả thèm chơi.
Chau Tinh Tri 12.16
CHƠI
Đời chưa chán tớ tớ còn chơi
Chẳng đến mai sau tiếc một thời
Tuổi trẻ trôi nhanh đừng bỏ phí
Lao vào lạc thú mặc mưa rơi
Ngày vui ngắn lắm chờ chi nữa
Một phút sao lòng chớ đợi khơi
Hạnh phúc hôm nay bằng vạn kiếp
Chơi cho mãn nguyện tới muôn đời
Vạng Chạng
CHỜ NGƯỜI
Biền biệt người đi chẳng ghé chơi
Thân em héo úa sắc hương đời
Ôm lòng gói lệ vùi sông rộng
Thắt dạ ngắt tim ném biển khơi
Héo hắt chờ trông tình mấy thủa
Mỏi mòn ngóng đợi rũ xuân thời
Thu qua đông tới ôm niềm nhớ
Ngắm mảnh trăng tàn quạnh quẻ rơi./.
Nguyễn Điền, 05/12/2016
VỀ HƯU
Gió lặng vui về đỗ bến chơi
Chiều nay ngẫm cuộc trải theo đời
Bền gan vượt thác , băng rừng thẳm
Vững chí giong thuyền, cưỡi sóng khơi
Những ngộ cành xuân hồi cuối chặng
Càng mơ ngọn lửa buổi đương thời
Trông làn nước cuộn nhòa trong đục
Vững cánh chim tường mảnh rụng rơi
12 - 12 - 2016
Phạm Duy Lương
BIỆT LY
Nàng ấy bây giờ bỏ cuộc chơi
Năm canh xa xót nỗi thương đời
Tình chung gởi gắm nơi rừng thẳm
Nghĩa nặng bồng bềnh giữa biển khơi
Gặp lại e chừng buồn nát mộng
Chia ly đâu chỉ nhớ qua thời
Buồn trông cửa biển chiều loang bóng
Giọt đắng sương mờ lặng lẽ rơi
Lão Hói