năm tháng nhớ mong
Khi anh đến niềm tin yêu vời vợi
Hẹn ước ngày ta nên mối lương duyên
Có biết đâu nay bến đỗ xa thuyền
Em bật khóc khi uyên ương vụn vỡ.
Yêu dấu hỡi ! phải chăng mình không nợ
Nên giờ này mới trắc trở truân chuyên
Để chốn đây ai ấp ủ hương nguyền
Trong khuya vắng huyên thuyên như kẻ mộng.
Bởi nhung nhớ nên hoài luôn mỏi ngóng
Mơ phương trời một bóng dáng người thương
Có biết chăng giữa hỗn độn đời thường
Có kẻ vẫn gắng kiên cường chịu đựng.
Chàng nào thấy làm sao mà minh chứng
Cõi lòng ta thật cũng đã mệt nhừ.
Cứ u buồn ôm lấy nỗi tương tư
Thân rệu rã nhưng ậm ừ không nói.
6/12/2017