tùy duyên - thơ kim minh
TÙY DUYÊN
Ở đời hai chữ TÙY DUYÊN
Ai ơi nhớ lấy thiêng liêng làm đầu
Kẻ thời vui sướng, sang giàu
Người thời khổ hạnh, tâm sầu thế nhân
Kẻ thì ham muốn cao nhân
Người thì dục vọng ái ân làm đầu
Bên Đông có kẻ ưu sầu
Bên Tây lại có lo âu chán chường
Người kia vui với phố phường
Người đây ủ dột, một giường lẻ loi
Trẻ thì khóc cảnh mồ côi
Già thì dõi mắt xa xôi con hiền
Nữ kia nhan sắc bạc tiền
Nam thời rũ bỏ vợ hiền, con ngoan
Gia đình nhà nát cửa tan
Trẻ thơ ngơ ngác, gian nan tư bề
Trần ai lắm lắm cảnh ê chề
Thôi thì, hãy cố vỗ về tịnh tâm
Cho dù trời đất tối âm
Chữ Tâm kiên định, âm thầm tùy duyên
Cho dù hoàn cảnh đảo điên
Cuộc đời chao đảo, tùy duyên mỗi người
Thế gian vật đổi sao dời
Lòng người khó đoán, sự đời trái ngang
Kim tiền, danh vọng bần sang
Thôi thì, hai chữ BÌNH AN Thân này
Cầu cho cảnh vật sum vầy
TÙY DUYÊN hoan hỷ, mang đầy niềm vui.
Kim Minh