Poem logo
Poem logo

đợi người

Phổ thơ thể lục bát 12 2017

Sông xưa hiu quanh con đò,
Anh về thăm lại bến xưa năm nào.
Hởi người em gái xưa đâu,
Còn anh một nỗi bến sông đợi người.

Một ngày cho đến nhiều ngày,
Bơ vơ một bóng hắt hiu con đò.
Mười năm anh lỗi hẹn thề,
Giờ đây không biết nàng về nơi mô.

Bên kia nàng có vui không,
Hay là một nỗi hận tình người xưa.
Trong mơ nàng đã gọi tôi,
Đặt tên đứa trẻ nhớ hoài người xưa.

Chiều tàn tôi đứng bên sông,
Từ xa có tiếng đò ngang vọng về,
Ngân nga câu hát trẻ thơ,
Trên dòng sông lạnh tý hon chèo đò.

Thuyền con đã cập bến rồi,
Mời ông cất bước lên đò sang sông.
Hỏi ra em mới kể rằng.
Thương tâm một nỗi mẹ về nơi xa.

Một mình một bóng đơn thân,
Mượn con đò nhỏ tháng ngày mưu sinh.
Hỏi ra mới thấy đau lòng,
Thì ra nhân ảnh của người năm xưa.

Phân trần em bé giải bày,
Từ ngày mẹ mất cha thì nơi mô,

Lời nguyện của mẹ trối trăn,
Con ơi ráng nhớ ngày cha quay về.
Thương thay đứa trẻ lên mười,
Lệ tôi cứ mãi đầm đìa tuôn rơi.

Đêm nay ôm một ước mơ,
Tìm được dòng máu bên xưa năm nào.
Giang tay ôm lấy con thơ,
Tình tôi vẫn mãi bến sông đợi người./.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm