tiềm ẩn trong bóng hoàng hôn
Tiềm Ẩn Trong Bóng Hoàng Hôn
Trời chầm chậm mây trôi về tít tận
Lác đác mờ bịn rịn níu hàng cây
Cánh phương ngàn thỉnh thoảng duỗi bàn tay
Lắc nhè nhẹ, kéo dài trên lá cỏ…
Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Ánh dương hồng rực rỡ trải tràn loang
Tiếng chim ca ríu rít vọng đầu thôn
Khơi ý sống, đẩy hồn bay dưới tỏ
Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Nắng trưa hừng, khắp chỗ xuất mồ hôi
Sa mạc vàng hơi bốc, kẻ chơi vơi
Đang lầm lũi từng hồi tim trăn trở
Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Khối xám hè xuôi gió phủ dầy kia
Rồi bất chợt ụp xuống một cơn mưa
Gieo đẫm ướt, thẫn thờ đi với ở
Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Khói lam chiều gợi nhớ bóng người thương
Niềm luyến lưu, vương vấn thả làn sương
Từ sâu thẳm gợn buồn…sao dang dở?
Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Nỗi ngậm ngùi than thở chuyện phù vân
Mới độ nào phả lóng lánh vầng trăng
Nay khuất dạng, rụng tàn bên lối ngõ
Và! Có ai thấy ở trong hình ảnh đó
Dãy màn đen dần ló cuối chân trời
Mái hiên, ngồi thao thức bóng lẻ loi
Đang góp nhặt sầu, vui…Vì lát nữa…
Lạnh, tối, muỗi…Phải vào nhà đóng cửa!...
14/1/2018
Nguyễn Thành Sáng