vẫn điệp cung đàn…
Vẫn Điệp Cung Đàn…
Gần cả tuần nay em ốm đau
Nửa vầng trăng chạnh khuất về sau
Bên bờ chiếc bóng đang lầm lũi
Giữa cõi đêm đen phủ kín vào!…
Đâu rồi! Anh ạ! Em nè anh!
Tiếng vọng nhẹ nhàng tận chốn xa
Quen thuộc, thân yêu hằng mỗi tối
Ấm lòng tri kỷ, đượm ngân nga…
Bốn phía giờ đây tợ lạnh lùng
Trùm lên nỗi nhớ đến xa xăm
Lặng ngồi khỏ, bấm, tìm khuây khỏa
Chuyện lạ, ảnh phim, diễn múa rồng…
Khoảnh khắc tạm thời cũng loãng trôi
Vẫn nầy trống vắng với mình thôi
Lan man nghĩ ngợi, niềm lo lắng
Buốt lạnh, ho hen…Khổ một người
Ôi! thấy dạt dào những nhớ thương
Bức tranh nét vẽ quá nhiều sương
Nhỏ lên cánh rũ, màu phai nhạt
Thưởng thức nằm đâu? Chỉ lắm buồn!
Có phải tình yêu gieo tiếng hẹn
Hay là tiền kiếp lỡ tơ duyên
Uyên ương ly biệt ngàn đau khổ
Ước nguyện lai sinh trở lại thuyền?
Mà sao vương vấn mãi trong tâm
Mặc ảo, mặc trôi, mặc nắng tàn
Vẫn điệp Cung đàn ngân réo rắt
Trưa, chiều, sáng, tối...Tỏa âm vang!...
17/1/2018
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)