chút chi chẳng đành
Chút như nhiên chút dại khờ,
Chút u uẩn nắng chút hờ hững mưa
Chút gì chiếc bóng năm xưa
Theo sau những bước chân chưa lối về
Huế ơi một chút hẹn thề
Đã chừng lưu lạc bốn bề thông vang
Bến Ngự nào rụng trăng vàng
Tôi câu chiếc bóng mê man của mình
Bến Ngự nào rụng u linh
Tôi câu những chút lềnh bềnh thân tôi
Lá trườn xuống nước dạo chơi
Màu xanh đã dính vô nơi màu hồng
Chút em cho Huế mặn nồng
Ngày em đi mất, Huế không khóc cười
Ngày tôi phát hiện ra tôi
Là con bướm đậu trên đồi thật lâu
Tháng Tư nghe Huế nguyện cầu
Từ em trót đã mắt nâu phố phường
Tháng Tư từ dạo khóc thương
Về đây chớp nhoáng nẻo đường mưa rơi
Về đây ngó lại chút trời
Bụi vây áo nọ, thuyền chơi nước này
Về đây kể mộng mà hay
Chuyện dương gian đã tỏ bày trước khi
Biết đâu em có chút gì
Để tôi có một chút chi chẳng đành
Bài này đã được xem 873 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|