ngập ngừng
NGẬP NGỪNG
Ngập ngừng, lá đổ muôn chiều
Chân còn rón rén ...vườn yêu năm nào?
Gót mòn đại lộ chìm sâu
Vòng tay dĩ vãng bóng câu sang đò
Ngập ngừng, lả lướt cánh cò
Nhịp nhàng trời rộng lòng so đo lòng
Cánh đồng ,thơm mát,cánh đồng...
Về thôi tắm mát cho dòng thơ bay!
Ngập ngừng, một thuở cầm tay
Nói yêu thiệt khó,tỏ bày chưa xong
Nhìn nhau bến đục ,bến trong
Thời gian là mộng, bóng hồng đeo theo
Ngập ngừng, vách núi cheo leo
Cánh chim viễn xứ trèo đèo,vượt non...
Bóng tà giục giã dây hờn
Nỗi buồn rắn rít dặm mòn lẻ loi
Ngập ngừng, hái trái mồ côi
Tâm tư cháy dở trên đồi cỏ khô
Bơ vơ ,giậm nát ,bơ vơ...
Con nai núp bóng sương mờ lưới giăng
Ngập ngừng, tự hỏi nhau rằng:
Yêu nhau chẳng đặng, áo khăn giã từ
Mùa thu chín đỏ lừ đừ
Em ơi trái đất bây chừ ra sao?
Ngập ngừng, đếm lá mùa sau
Ngập ngừng, mắt ướt chảy vào ngập tim
Ngày 7/1/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 733 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|