cõi không,
Cõi trần hư ảo có như không,
Non nước mất rồi ai nhớ không?
Bút mực còn đây tình rất nặng.
Lòng người mới đó hóa ra không!
Người đi, đất khách tay nâng chén,
Kẻ đợi, quê nhà dạ trống không!
Thổn thức chiều xuân cơn lá rụng.
Bóng tà đổ xuống nước non không!
Bảo Giang
Bài này đã được xem 1059 lần
|
Người đăng:
|
Bảo Giang
|
|
|