a--- xuân
XUÂN
Chừng như lững thững xuân đi
Cánh hoa phai sắc xuân thì dần xa
Lẽ nào xuân xót người qua
Giữa buổi xuân tà trầm ánh mắt ai
Lối xuân còn đậm dấu hài
Trên vạt áo dài ánh lụa vẫn xuân
Hồn thơ đâu dễ xuân tàn
Ngàn năm xuân mộng mặc vàng đá phai