ngập ngừng giọt sương
Cạnh bên ta là hơi thở ngọt ngào
Đêm hờn dỗi hay sao xa lạ quá
Em là Nguyệt hay hương trời lơi lã
Để lòng ta như đá cuội sông Hàn
Này Trăng ơi !... gió nặng nợ hay chăng
Mà lá rụng trên đường xưa không ngớt
Ta đau nhói bàn chân không dám bước
Để bây giờ tay vuột mất tầm tay...
Mây lững lơ khi giận lại khi say
Lá lấp lánh đêm nay càng sâu lắng
Men tình muộn ngọt thơm mà cay đắng
Sương ngập ngừng thầm lặng chửa buồn buông
Ngọn gió say nên ngất xỉu tâm hồn
Đêm trăng mọng một khuôn tròn vành vạnh
Thu mê muội để trăng thu lãng tránh
Đám lá vàng ương ngạnh chẳng buồn rơi...
Bài này đã được xem 523 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|