tượng đài thành cổ
      
      
      
      
        Viết cho anh những người nằm dưới cỏ 
Vì chiến tranh ra đi mãi chẳng về
Chiều lại chiều trong những nếp nhà quê 
Mẹ tựa cửa mong ngày anh trở lại
Cho tôi xin được ngắt nhành hoa dại 
Mọc ven đường đặt lên mộ viếng anh
Chiến tranh qua đất đã đổi màu xanh
Cỏ non xanh tơ, cỏ non thành cổ.
Thắp nén hương lòng, dâng người dưới mộ
Quê hương này tôi hiểu chẳng riêng ai 
Để cuộc đời luôn có những sớm mai 
Xin hãy nhớ cảm ơn người nằm xuống
Cuộc chiến lùi xa nhưng chưa hề muộn 
Nhớ về anh người lính tuổi đôi mươi 
Không huy chương, huy hiệu, không tên người 
Nhưng sống mãi, một tượng đài Thành cổ.
Tuấn Nguyễn