chiều buồn lạc bước hoang vu
Chiều hoang vắng bước chân về xứ lạ
Mắt đượm buồn nghiêng ngã nỗi niềm đây
Hỡi thế gian sao cứ mãi đọa đày
Cho cõi dạ giọt sâu vây chẳng dứt
Ta chợt thấy nhói đau nơi lòng ngực
Bởi tâm hồn thổn thức mộng xa bay
Còn yêu thương thì khuất biệt tháng ngày
Lòng quạnh quẽ như người ngây kẻ dại
Bao xúc cảm trào dâng mà tê tái
Phút mơ hồ mê mải cứ quấn quanh
Ước mai sau ái ngọt thắm tơ mành
Nhưng than hỡi tình xanh hoài vẫn thiếu
Người chẳng biết ngàn lần không thể hiểu
Trái tim si đành phải chịu hao mòn
Nhưng nhủ rằng vạn kiếp sẽ sắt son
Gìn chữ nợ thêm vuông tròn hạnh phúc.
1/4/2018