luyến xuân
Xuân lơ đễnh khi mùa vừa chín tới
Hạ rung cành gió cởi tấm voan mây
Nắng cuồng buông hoa cong cánh héo gầy
Sương khờ khạo giọt đầy vơi trắng bọc
Hoàng hôn chậm nhuốm vàng hoe mái tóc .
Ánh trăng trôi lăn lóc miết sông xa
Côn trùng khua bản tấu khúc đêm tà
Hồn rấm rứt máu nhòa đen tím rịm .
Nghe lá khóc tiếc mùa xuân sớm chín .
Nắng hạ nồng vây kín cả màu mơ .
Trăng lặng im sau sương trắng đục mờ
Khe trần ải vẫn chơ vơ dâu bể ...
Đêm nuối tiếc tận ngàn lau cỗi rể
Ngẫm cho đời trần thể mãi đục trong ..
Kiếp phù dung trôi dạt bến long đong .
Ai ngụp lặn dưới dòng sâu như nguyệt..
Dẫu đơn độc giữa bể đời cay nghiệt ..
Đêm vẫn đầy theo luyết ái ngày xuân
Em lại đi xa tít tận núi ngàn
Nào tri kỷ giữa trần ai đêm vắng ..
ĐH.QT, 03.04.2018
Bài này đã được xem 524 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|