những đêm trốn ngủ
NHỮNG ĐÊM TRỐN NGỦ
Đêm từng đêm trốn ngủ
Những canh dài vò võ đơn côi
Men rượu này thêm đắng bờ môi
Trăng hoài biệt nền trời u ám
Ta trót mang tâm hồn đa cảm
Khúc không lời cũng chạm niềm đau
Lệ chẳng tuôn mà mắt đỏ au
Trong yên lặng nghe lòng tê tái
Vui họa thơ cùng bao cô gái
Tả duyên đời thắm những màu hoa
Ngoảnh lại nhìn ta đối diện ta
Rồi chẳng dám nghe bài ca tình nhớ
Tiếng côn trùng nức nở
Khóc giùm ta dang dở cuộc tình
Lại thương em và trách phận mình
Như sám hối mà lời kinh chẳng thuộc
Bao niềm nỗi nặng đôi vai gầy guộc
Đêm bẽ bàng trôi ngược phía không em
Rượu càng nồng càng thấy sầu thêm
Đời vẫn vậy chân mềm đá cứng
Bao niềm đau cộng hưởng
Đã thật gần mà chẳng bên nhau
Một đời người rồi cũng qua mau
Vừa chớp mắt tóc trên đầu đã bạc
Đêm hờn thơ dỗi nhạc
Đời vô tình để lạc bước nhau.
Thiet Duong _27/9/2016