lạc loài bến xưa
LẠC LOÀI BẾN XƯA
Ta về lại chốn năm xưa
Nhớ em ngày ấy tóc vừa ngang vai
Liễu buông sợi ngắn sợi dài
Bên hàng phượng vĩ điểm vài bông hoa
Soi dòng sông nắng phôi pha
Phiêu diêu tầm mắt nhạt nhòa chân mây
Bâng khuâng kỷ niệm vơi đầy
Em thơ thuở ấy hây hây má đào
Thư tình xưa chẳng dám trao
Để ngàn mơ ước lạc vào hư không
Bây giờ sáo đã sang sông
Dòng xưa bến cũ mênh mông nỗi niềm
Con đường như cứ dài thêm
Ráng mây vô định say tìm dáng ai
Ngoài sông sương khói u hoài
Sầu chân mặc khách lạc loài bến xưa.
Thiet Duong _09/5/2017