cũng ngần ấy thôi
CŨNG NGẦN ẤY THÔI
Giữa chốn non ngàn cứ tự nhiên
Cùng hoa với nguyệt xóa ưu phiền
Dẫu không huyền thoại như Từ Thức
Và chẳng anh tài tựa Khuất Nguyên
Lâm cảnh gốc quyền thay sỹ kiệt
Gặp khi thân thế lướt nhân hiền
Nên đành thủ phận mà vui sống
Xếp lợi trên tình mấy thuở yên.
Thiet Duong