của nợ
CỦA NỢ
Chim lồng cá chậu ước vào ngôi
Đứng đó mà mong vó ngựa hồi
Phận đã đen sì như mõm vện
Duyên thì bạc phếch tựa màu vôi
Làng trên xóm dưới đâu thèm nữa
Kẻ lạ người quen cũng chán rồi
Cả tập thơ tình em chẳng liếc
Tiếc gì của nợ(!) quẳng đi thôi.
Thiet Duong _26/12/2017