trở giấc
Đêm trở giấc nghe mưa về phố cũ
Tiếng thở than như ai oán trần đời
Kéo trăng tàn về đắp mộng đơn côi
Nghe băng giá cõi hồn ta chết điếng.
Ai vớt giùm đời ta trong đáy giếng
Đêm say rồi ta nguyền rủa trăng ơi
Rượu trần ai, rót nữa sầu không vơi
Dòng huyết lệ rơi đầy trên giấy bút.
Giọt mưa buồn làm nhòe đi vết mực
Thân không đau, hồn chết tự bao giờ?
Ôm tủi hận vào sâu tận đáy mồ
Trút hơi thở lên vần thơ li biệt.
Mỗi tiếng nấc là trào ra tinh huyết
Mỗi lời than lay động xứ dân Hời
Và em nhé, xin đừng đến thăm tôi
Hãy mặc kệ mồ hoang chim cú đậu!
Bài này đã được xem 777 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|