tình nước- nỗi lòng người đi - 1
Nỗi Lòng Người Đi..
589. Chàng lại bảo vua Hùng dựng nước,
Ta nghìn năm nối bước nhau đi.
Dẫu là trong chốn sinh ly,
Hàng hàng lớp lớp chờ khi dựng cờ.
Giữa bao la tinh kỳ phất phới.
Triệu bàn chân bước tới hiên ngang.
Đất trời mở cuộc ca vang,
Nghìn thu ta bước đá vàng thi gan.
Chờ tiếng gọi Bạch Đằng vươn sóng,
Theo chiến thuyền chiêng trống thét loa.
Đất bằng gió nổi phong ba,
Ngô Vương kiến nghiệp sử nhà còn ghi.
Khúc Mê Linh yêu vì xã tắc.
Dậy chiến trường Trưng Trắc năm nao.
Phất cờ diệt Hán giơ cao,
Bến thiêng sông Hát nghẹn ngào khói hương.
Cờ Thiên Đức thênh thang vạn thế,
Đất Thái Bình, Nam Đế yên dân.
Bình Than trúc chẻ ngói tan,
Sông Hồng yên định thuyền nan vững lòng.
Vọng tiếng loa Diên Hồng réo gọi,
Kèn Bình Điền mở hội hùng anh.
Người đi theo nước như tranh,
Thanh gươm Vạn Thắng trên thành trao tay.
Cửa Hàm Tử còn đây hổ tướng.
Bến Vân Đồn gío chướng lặng yên.
Lửa hồng thiêu đốt thảo Nguyên,
Chương Dương, Vạn Kiếp lưu truyền sử xanh.
Rồi người về Chí Linh dựng nghiệp.
Giữa đất trời thề diệt xâm lăng.
Tung vó ngựa, vạch biên cương,
Tay cung tay kiếm cho ngang bằng trời.
Đường phương bắc không rời một tấc,
Đất biên cương chẳng mất một phân.
Dưới cờ Đại Nghĩa Lam Sơn.
Mười năm biên ải há sờn lòng trai.
Kiếm Thuận Thiên lưng trời dọc nước,
Đất Đông Quan từng thước hiên ngang.
Xương Giang kèn thét loa vang,
Nam Quan qủy khóc, Chi Lăng ngựa gào.
Trẻ Vương Thông ào ào xe pháo,
Đến xế chiều cởi áo quy hàng.
Bình Ngô chí cả thênh thang,
Nghìn thu lửa sáng, rạng đường phương nam.....
Bảo Giang
Bài này đã được xem 946 lần
|
Người đăng:
|
Bảo Giang
|
|
|