trong làn sương đục
Biển tĩnh lặng tìm trăng mùa hương phấn
Để say lòng ôm phận kiếp lang quân
Giấc si ngây trong bể ái gian trần
Nên biển mãi lầm than đời nô dịch
Trăng không hiểu hay vì luôn đùa nghịch
Quên hẹn thề nên chảng tuột trần ra
Giữ nét nguyên rạng rỡ cả sắc ngà
Khoe vẽ đẹp tiêu sa đời nữ sỹ
Ai cũng biết biển trăng là tri kỹ
Biển muôn đời dung dị và bao dung
Yêu thiết tha còn giả bộ lạnh lùng
Nên lắm lúc sóng rung nhòa tất cả
Em chẳng hiểu nghĩ ta hồn tượng đá
Để cho rằng xa lạ đến cách chia
Để nhiều đêm trăng biển phải xa lìa
Hồn biển chết bên kia bờ sương đục
Ta như kẻ sóng chiều đời du mục
Một dại khờ mà vạn nẻo khát khao
Bài này đã được xem 399 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|