• tam sinh mộng •
Vạn nỗi nhớ nơi niềm vương chưa tỏ
Khúc nhạc nào ta cứ ngợ lòng vui
Ngày và đêm chia hai nỗi bùi ngùi
Tình chợt đắng tay buông xui khẽ chạm
Là rằng mơ hay do ta chẳng dám
Tỉnh cơn say, trút can đảm tìm quên
Họa có chăng trong giây phút êm đềm
Lòng kẻ sĩ chênh vênh nhưng nàng hiểu
Một chút thôi tựa như hoa, như liễu
Kẻ chạy tình bởi thiếu những niềm tin
Gượm lại đây lời ca oán thơ "bình"
Nhòe nét mực buông lặng thinh, chữ phận
Duyên không nợ chẳng thể nào cầu khấn
Đến và đi, yêu và hận, lẽ thường
Tam sinh ấy còn khơi lại niềm vương
Ru huyễn mộng vào con đường lập lại
Nàng hỏi ta cớ sao chàng ái ngại
Chốn nhân thời thế thái có gì đâu
Bỏ mặc đi, hãy làm lại từ đầu
Nhưng đừng để niềm đau thêm lần nữa
Ta bật cười, nhưng ta nào dám hứa
Cõi lòng này một nửa chẳng tin - yêu
Nàng làm sao hiểu hết được những điều
Khi trải nghiệm "tình yêu" hòa chữ "đắng"
Nếu một mai duyên trời ban trót đặng
Ta sẽ về bên gác vắng đợi mong
Túp lều tranh và hai trái tim hồng
Cười nửa miệng, ồ không! Ta ảo tưởng...
Bạch Tiểu Phụng
Vọng Nguyệt Lâu
6.5.2018