mông mênh trên ngàn.
Mông mênh trên ngàn.
Trên bàn lưu ảnh nến hương
Chênh chao bao cảnh xưa thường hiện ra
Nhớ ai, ai nhớ vui hoà
Cảnh xưa đã hết, Nến hoa thắp hồng...
Bây giờ chỉ nhớ ngóng trông.
Chẳng còn hẹn gặp mà lòng nhớ thương
Đời luôn lẫn trộn sầu vương
Nhớ buồn nên lại thấy đường vắng tanh.
Khơi hồn trải dạ tị hành
Thắc mắc đôi điều mà đành lặng im
Chuyện qua hãy để lắng chìm
Sống trên mặt nước đừng tìm moi lên.
Thời gian trôi vào lãng quên
Dẫu chìm đáy nước, nhưng tên bập bềnh
Đời người qua thác vượt ghềnh
Tiếng trao con cháu mông mênh trên ngàn...
CH2