mưa gầy
MƯA GẦY
Đưa tay hứng giọt mưa gầy
Em như cánh vạc chưa bay xa bầy
Mưa rơi trên lá hồn cây
Âm thanh buông nét đó đây thì thầm
Thương tà áo trắng nghìn năm
Ngày xưa mưa rót ướt dầm dề nhau
Ngón tay lá cỏ chưa sầu
Mong manh một thuở ngân câu hẹn hò
Mưa gầy tí tách đòi thơ
Tình yêu bé dại học trò ngẫm thương
Dây dưa một cõi vô thường
Đường chiều tan học bướm nhường nhịn hoa
Kìa em vết mực chưa nhòa !
Mắt ai ưu ái chan hòa tin yêu?
Mây ôm lưng gió dặt dìu
Nghe đi rời rạc cô liêu buồn buồn
Mưa gầy choáng ngợp cuống cuồng
Thong dong e ngại ai buông tóc hời?
Con đường ngập lối muôn nơi
Tuổi hồng phảng phất bến đời đục trong
Mưa gầy thưa thớt lưng ong
Ai còn đứng đó tồng ngồng đợi ai?
Chùm yêu càng lắc căng đầy
Tầm tay ta với tình này đó em?
Đêm 5/5/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 550 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|