em vẫn chỉ là hoa dại
Em vẫn cứ mang tên loài hoa dại
Mặc cho đời dẫm phải những bước chân
Trót sinh ra kiếp bạc chịu cam phần
Nào mong được tình chân lời thương gửi
Gắng gượng mãi giữa phong sương gió bụi
Vương thân gầy lầm lũi trước bão giông
Nếm đắng cay phận số chẳng vun trồng
Đâu bất mãn dù không người chú ý
Cố mạnh mẽ chưa lần sầu bi lụy
Dẫu nắng mưa tâm trí vững như đồng
Rực ánh ngời khắp bốn bể non sông
Nào lặng khép để nồng duyên chết lịm
Oằn vai nhỏ mỏng manh thêm kiều diễm
Dáng xinh tươi tô điểm nét nhu mì
Mộc ven đường cũng lắm kẻ khinh khi
Nhưng tâm sáng có gì đâu e ngại.
16/5/2018