tịch trầm
Nhìn trời đất tịch trầm theo mùa hạ
Ta chợt buồn hóa đá những giấc mơ
Chiều hạ đốt nửa linh hồn rệu rã
Đêm giăng tràn cành lá cũng bơ vơ
Nhìn ngọn gió ngu ngơ lay ngọn cỏ
Hẫng hụt lòng đêm có hiểu vì sao
Câu thơ chết mà hồn chưa sáng tỏ
Đá hay tình im nhỏ lệ hôm nao
Mùa hạ khát cứ đào sâu tìm nước
Ta buông hồn theo bước sóng thời gian
Nắng đã tắt bên chén nồng say khướt
Có lúc nào bay ngược gió mây giăng
Đêm vẫn thế nơi chân trời góc bể
Hạ son môi tô vẽ nét hao gầy
Ta sẽ đợi dẫu ngàn năm vẫn thế
Mộng trăng về lặng lẽ nắm bàn tay
Bài này đã được xem 596 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|