đàn bà
Em mong manh một chút đàn bà
Nên sợ lắm cơn gió qua tâm tưởng
Tóc lại cứ bay theo về một hướng
Khăn Áo rơi rồi quấn đượm hương yêu
.
Chỉ đùa thôi tô một chút ráng chiều
Em cũng lại ửng hồng phiêu đôi má
Chẳng phải anh như một miền đất lạ
Em gieo đàn bà cõi tạm bừng hoa
.
Đừng giận hờn như đông lạnh hôm qua
Hãy nồng ấm mùa xuân ta thay áo
Đêm nồng say cùng vén màn hư ảo
Em ngượng ngùng nấp vào chút hư vô
.
Bẽn lẽn tình anh thắp rực giấc mơ
Say ngây ngất cỏ tơ mềm lơi lả
Chân trần lướt nhẹ cõi trần thong thả
E lệ cuối cùng theo gió lạ qua sông.
Phạm TD Hương – 03/02/2018